Hôm nay tình cờ trên đường về gặp một cơn mưa to... và lòng lại cảm thấy bồn chồn ... muốn nói nhưng ko thành lời, muốn kể nhưng ko biết nên bắt đầu từ đâu.... thui đánh nhờ đôi dòng entry diễn tả tâm trạng của mình...!
Có vẻ như cơn mưa mùa hạ đến thật nhanh....đi cũng thật nhanh. Nhưng nó để lại trong lòng ta 1 cảm xúc buồn, 1 tâm trạng cô độc, 1 tình cảm đơn phương... và sự ngậm ngùi trước thực tại của xã hội đầy sự dối trá, xấu xa, ích kỉ, nhỏ nhen.....
Cơn mưa vô tình chợt đến chợt đi,nhanh đến mức ta khó bắt nó đc và nhanh đến mực ta ko thể nhận ra rằng sự đổi thay quá lớn trong con người của bản thân!... ta đã trưởng thành... ta đã biết thế nào là thất bại, thế nào là hào quang thành công _ thế nào là tình yêu, đươc yêu,đang yêu... thế nào là sự đau nhói khi con tim tan vỡ khi nhận ra bộ mặc thật của con người ấy, của xã hội ấy, của 1 tầng lớp ấy....
Có vẻ như cơn mưa mùa hạ đến thật nhanh....đi cũng thật nhanh. Nhưng nó để lại trong lòng ta 1 cảm xúc buồn, 1 tâm trạng cô độc, 1 tình cảm đơn phương... và sự ngậm ngùi trước thực tại của xã hội đầy sự dối trá, xấu xa, ích kỉ, nhỏ nhen.....
Cơn mưa vô tình chợt đến chợt đi,nhanh đến mức ta khó bắt nó đc và nhanh đến mực ta ko thể nhận ra rằng sự đổi thay quá lớn trong con người của bản thân!... ta đã trưởng thành... ta đã biết thế nào là thất bại, thế nào là hào quang thành công _ thế nào là tình yêu, đươc yêu,đang yêu... thế nào là sự đau nhói khi con tim tan vỡ khi nhận ra bộ mặc thật của con người ấy, của xã hội ấy, của 1 tầng lớp ấy....