Anh à,em nhớ anh lắm.
Cho đến bây giờ em vẫn ko cách nào wên anh được
Lúc nào em cũng nhớ đến anh
Hình ảnh của anh luôn ở trong tâm trí em mà em muốn bỏ nó ra cũng ko thể..
Gần đây em gặp rất nhiều chuyện buồn, em thật sự rất cần 1 người để chia sẻ....em bit fải nói những điều đó với ai đây khi chẳng có ai là hiểu em cả.....ngoài anh ra
Em cần anh
Thật sự rất cần anh
Cần anh nói chuyện với em
Cần anh chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn với em
Cần anh............
Anh à, lúc nào trong em cũng tồn tại 1 câu hỏi rằng liệu từ lúc em wen anh đến giờ anh có bao giờ dành tình cảm cho em dù chỉ 1 chút thôi?
Anh có bit khi em nghe câu nói của anh...chúng ta mãi là bạn tốt của nhau...em đau lòng lắm ko?
Anh có bit em cảm thấy buồn đến thế nào ko?
Anh có bit em thấy tổn thương thế nào ko?
Anh có bit em yêu anh nhiều thế nào ko?
Em đã rất thật lòng khi yêu anh anh bit ko?
Em thật sự ko nghĩ rằng mình đã yêu anh
Em ko muốn thừa nhận điều đó một chút nào
Anh à
Đã rất nhiều lần em tự nói với mình là fải wên anh nhưng dường như điều đó wa khó với em, em ko làm được....
Lần đầu tiên em hiểu cảm giác yêu thật lòng là như thế nào......fải, chính anh đã cho em bit được điều đó và chính anh đã cho em thấy dc 1 sự thật quá phũ phàng. rằng anh ko hề có chút tình cảm nào với em....
Ngồi đây 1 mình với căn phòng lạnh lẽo, trong cái thế giới bóng tối chỉ có mình em......em thấy cô đơn lắm........
Em nhớ anh
Em nhớ anh
Em nhớ anh......rất nhiều........
Nếu có 1 điều ước có lẽ em sẽ ước rằng thế giới này ko có thứ tình cảm gọi là tình yêu để ko có ai fải khổ, fải đau vì nó nữa....
....từ đó đến giờ em chỉ bik từ tình bạn đến tình iu mà thôi....chứ có bao giờ tình iu lại trở về tình bạn được đâu...khó lắm anh ơi....
.....càng khó trở về điểm xuất phát khi...em quá iu anh......
....có phải lời nói anh iu em... lại dễ nói đến thế seo anh...
.....có phải lời nói chia tay...lại làm em khó quên như zậy sao....
....có phải khi anh rời bỏ em....lại bình thản bước đi mà k bao giờ ngoảnh đầu lại nhìn...dù chỉ là 1 s ko...
sẽ chẳng bao giờ nhớ đến em...dù chỉ là 1 cái tên ko......
bây giờ em phải làm zì đây hả anh.....
em tiếc nuối...
....đau lòng....
...nhớ...
...níu kéo.......
.....khóc......
....sợ......
rồi lại phải tập quên.......nhanh...thật nhanh.......
em k mún phải xa anh......phải quên anh.....
....k mún cứ lặng nhìn anh rồi tim vỡ vụn ra như kỷ niệm của em và anh.....
....k mún cứ phải cười khi trong lòng lại khóc....gọi mãi tên anh trong cái gọi là giấc mơ.......
...đánh mất anh...liệu đó có phải là tất cả điều do em.......phải k anh?.......
Cho đến bây giờ em vẫn ko cách nào wên anh được
Lúc nào em cũng nhớ đến anh
Hình ảnh của anh luôn ở trong tâm trí em mà em muốn bỏ nó ra cũng ko thể..
Gần đây em gặp rất nhiều chuyện buồn, em thật sự rất cần 1 người để chia sẻ....em bit fải nói những điều đó với ai đây khi chẳng có ai là hiểu em cả.....ngoài anh ra
Em cần anh
Thật sự rất cần anh
Cần anh nói chuyện với em
Cần anh chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn với em
Cần anh............
Anh à, lúc nào trong em cũng tồn tại 1 câu hỏi rằng liệu từ lúc em wen anh đến giờ anh có bao giờ dành tình cảm cho em dù chỉ 1 chút thôi?
Anh có bit khi em nghe câu nói của anh...chúng ta mãi là bạn tốt của nhau...em đau lòng lắm ko?
Anh có bit em cảm thấy buồn đến thế nào ko?
Anh có bit em thấy tổn thương thế nào ko?
Anh có bit em yêu anh nhiều thế nào ko?
Em đã rất thật lòng khi yêu anh anh bit ko?
Em thật sự ko nghĩ rằng mình đã yêu anh
Em ko muốn thừa nhận điều đó một chút nào
Anh à
Đã rất nhiều lần em tự nói với mình là fải wên anh nhưng dường như điều đó wa khó với em, em ko làm được....
Lần đầu tiên em hiểu cảm giác yêu thật lòng là như thế nào......fải, chính anh đã cho em bit được điều đó và chính anh đã cho em thấy dc 1 sự thật quá phũ phàng. rằng anh ko hề có chút tình cảm nào với em....
Ngồi đây 1 mình với căn phòng lạnh lẽo, trong cái thế giới bóng tối chỉ có mình em......em thấy cô đơn lắm........
Em nhớ anh
Em nhớ anh
Em nhớ anh......rất nhiều........
Nếu có 1 điều ước có lẽ em sẽ ước rằng thế giới này ko có thứ tình cảm gọi là tình yêu để ko có ai fải khổ, fải đau vì nó nữa....
....từ đó đến giờ em chỉ bik từ tình bạn đến tình iu mà thôi....chứ có bao giờ tình iu lại trở về tình bạn được đâu...khó lắm anh ơi....
.....càng khó trở về điểm xuất phát khi...em quá iu anh......
....có phải lời nói anh iu em... lại dễ nói đến thế seo anh...
.....có phải lời nói chia tay...lại làm em khó quên như zậy sao....
....có phải khi anh rời bỏ em....lại bình thản bước đi mà k bao giờ ngoảnh đầu lại nhìn...dù chỉ là 1 s ko...
sẽ chẳng bao giờ nhớ đến em...dù chỉ là 1 cái tên ko......
bây giờ em phải làm zì đây hả anh.....
em tiếc nuối...
....đau lòng....
...nhớ...
...níu kéo.......
.....khóc......
....sợ......
rồi lại phải tập quên.......nhanh...thật nhanh.......
em k mún phải xa anh......phải quên anh.....
....k mún cứ lặng nhìn anh rồi tim vỡ vụn ra như kỷ niệm của em và anh.....
....k mún cứ phải cười khi trong lòng lại khóc....gọi mãi tên anh trong cái gọi là giấc mơ.......
...đánh mất anh...liệu đó có phải là tất cả điều do em.......phải k anh?.......